Những ngày tháng sáu ở vùng đất đỏ miền đông nam bộ trời chợt nắng chợt mưa. Tôi cùng đội văn nghệ cũng hối hả như mưa đầu hè miệt mài luyện tập các tiết mục văn nghệ cho kịp chào mừng lễ kỷ niệm năm năm ngày thành lập Tổng Công ty Truyền tải điện Quốc gia. Nhịp độ hối hả là thế, trời hè oi bức là thế nhưng lòng tôi thấy vui đến lạ mỗi khi tập đến ca khúc “Qua Sông” của anh Đăng Tuấn (chủ tịch CĐ đội Điều độ - Thông tin - Máy tính), phỏng ý thơ của anh Võ Tấn Cường (Kỹ sư điện trạm 220kV Bình Hòa).

Bài hát được viết trên nền âm hưởng dân ca nam bộ mượt mà êm ái. Ta sẽ không hề bắt gặp sự nhọc nhằn mệt mỏi của những người công nhân truyền tải đang ngày đêm thầm lặng miệt mài kéo điện về với muôn nẻo miền đất nước. Chỉ thấy ở những chàng trai áo xanh niềm lạc quan vui vẻ ngời lên trong ánh mắt “sáng long lanh” khi nhìn thành quả của mình là những hàng trụ điện vươn thẳng tít tắp những tầm cao và đổ bóng xuống dóng sông thơ mộng êm ả. Hình như không chỉ có riêng anh mới nhận thấy điều đó mà cả những áng mây trên nền trời trưa xanh biếc cũng ngơ ngẩn vương vào đường dây mới được kéo căng ngang lưng trời.
Trên con xuồng qua sông giữa trưa nắng, bao vất vả của người công nhân gần như tan biến bởi dòng sông mát trong lăn tăn sóng, nhấp nhô đùa nghịch vỗ ì oạp bên mạn xuồng như vui đùa reo ca cùng hàng trụ điện đang in bóng. Bài hát được chuyến với nhịp điệu tiết tấu nhanh hơn khi cả gió cũng như chia sẻ, quấn quýt cùng anh; gió liến thoắng trên những đường dây, thì thầm lời yêu thương lên tóc người thợ; tưởng như gió lùa cả cái không gian vùng sông nước này khi đang hoan hỉ đón những thay đổi lớn lao mà những người công nhân truyền tải đang kỹ lưỡng thực hiện trên công trường.
Trên bến, người con gái sông quê xao xuyến dấu mẹ để ráng nán đợi chèo xuồng đưa chàng trai qua sông cho kịp con nước. Giữa khoảng mênh mang ấy một giọng cười vừa đủ khúc khích vang lên “chứa chan”, đôi má thẹn thùng bỗng ửng đỏ làm con xuồng nhỏ như cũng muốn lắc lư chòng chành khúc khích cười theo.
Cả bài hát là một bức tranh sống động đậm chất thơ ca tươi sáng làm cho người nghe cũng như đang song hành cùng những chàng trai trẻ ngày đêm cùng dòng điện vươn mình về với những vùng quê. Nắng, gió, dòng sông mát xanh, con xuồng nhỏ và cả những cô gái dịu hiền nơi ấy đang chào đón anh; những người lính trên trận tuyến làm ra ánh sáng cho quê hương.
Đã hơn mười năm làm trong ngành truyền tải điện, tham gia hàng chục hội diễn, sự kiện của ngành nhưng có thể nói "Qua sông" là một trong những bài hát về ngành để lại trong tôi rất nhiều ấn tượng. Mà như lời một vị khách hôm ấy đã nói cùng tôi sau khi xem xong chương trình biểu diễn rằng: Dẫu ở giữa lòng thủ đô, nhưng khi nghe "Qua sông" lại cứ nghĩ rằng đang chu du trên Chợ nổi Cái Bè, và đâu đây văng vẳng tiếng ai còn vọng lại “...Anh về đây...cùng ánh điện về đây..., con xuồng cười...trên dòng sông lắt lay...”