Chiếc gậy lâu nay đã vắng bóng Mẹ, Mẹ chỉ quanh quẩn với chiếc giường. Với Mẹ, khái niệm ngày và đêm, mưa và nắng giờ đây không còn quan trọng nữa, bởi mắt Mẹ đã mờ chân chậm, nhớ nhớ quyên quyên những người con đã Anh dũng hy sinh. Giữa làn khói hương ngan ngát không gian, ở đâu trong căn nhà cũng như hiện hữu hình ảnh những đứa con của Mẹ. Những đứa con ở mọi miền đất nước đã về với Mẹ để được ngồi bên Mẹ, để được nắm tay Mẹ, để được gọi hai tiếng Mẹ ơi. Trong số những người con của Mẹ hôm nay có cả những vị lãnh đạo cao của Đảng, Nhà nước, Công đoàn, đã đến với Mẹ trong niềm tri ân sâu sắc. Bởi tất cả chúng con hôm nay đều là con cháu của Mẹ.
Mẹ Việt Nam anh hùng Phan Thị Khứ
Có lẽ tuổi chúng con còn quá trẻ để hiểu thế nào là chiến tranh, là những khắc nghiệt mà mẹ đã vượt qua cho chúng con hôm nay. Cám ơn mẹ thật nhiều. Thật sự, chúng con không bao giờ hiểu hết những khắc nghiệt mà mẹ đã trải qua, những hy sinh mất mát quá sức chịu đựng của một con người.
Đại diện Công đoàn ban AMT đến thăm Mẹ Phan Thị Khứ
Mẹ đã hiến dâng cả cuộc đời Mẹ cho Tổ Quốc tự do độc lập. Nhắc lại những hi sinh lớn lao của mẹ phải chăng là nhắc nhủ chúng ta – những người đang hưởng hạnh phúc trong hòa bình, đừng bao giờ quên lãng quá khứ, một quá khứ thiêng liêng và oanh liệt; Đừng bao giờ để mẹ phải chịu thêm một nỗi đau, bởi Mẹ đã viết lên bằng máu một lịch sử vĩ đại, một huyền thoại về người Mẹ Việt Nam anh hùng.
Chúng ta tự hào vì chúng ta có Mẹ – MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG.